Người Việt Nam thường có câu: hãy “nhanh khi nghe – chậm khi nói”. Nghe để đấy, nghe để biết chuyện, suy nghĩ bàn hỏi mới là người khôn ngoan. Còn kẻ dại khờ thì dễ tin, dễ bị khích động và dễ kết án hùa theo đám đông.
Có rất nhiều trường hợp thương tâm đã xảy ra
chỉ vì nhanh nghe, nhanh nói, dễ tin vào lời người khác để hành động điên cuồng
gây nên những đau khổ do hiểu lầm, nhẹ dạ mang lại. Có rất nhiều lần chính
chúng ta cũng vì quá tin người mà hành động thiếu suy nghĩ khi ném đá anh em.
Cũng có rất nhiều lần chính chúng ta cũng khổ
sở, chẳng biết phân bua thế nào vì bị người khác hiểu lầm, dựng chuyện làm hại
chúng ta.
Có một câu chuyện thương tâm kể rằng:
Tạnh mưa, bọn trẻ bưng cơm đứng ăn trước cửa.
Tý khoe:
- Nhà Tý ăn thịt gà.
Đêm đó, bà Tám chửi:
- Mả cha nó, nghèo mạt kiếp tiền đâu ăn gà,
nó ăn gà bà, nó chết bất đắc cho mà xem.
Ông giáo buồn lắm, ngã bệnh, qua đời. Thương
tình, hàng xóm lo ma chay.
Tý hớn hở vì nhà nó đông vui.
Trời đổ mưa.
Thằng Tý la lớn:
- Con gà vô nhà, dậy bắt làm thịt ba ơi.
Mọi người nhìn theo. Thì ra, một con cóc dưới
kẹt tủ đang giương mắt nhìn lên quan tài ông giáo.
Hóa ra, nhà ông giáo ăn thịt cóc nhưng lại
nói thịt gà để cho con trẻ khỏi thèm thịt gà! Thật là oan gia. Chỉ vì một lời kết
án vu vơ đã làm mất đi một mạng người thật là đáng tiếc!
Thế nên, ở đời đừng vội kết tội cho người
khác. Hãy bao dung độ lượng và tha thứ. Có những chuyện thấy vậy mà không phải
vậy, nên cần cẩn trọng lời nói. Có những sự thật cũng cần được cảm thông hơn là
kết án, vì có khi chính chúng ta cũng trải qua những lần lầm lỗi như thế.
Lời Chúa cho ta thấy thái độ của Chúa Giê-su
thật từ tâm. Ngài không hùa theo đám đông để kết án người đàn bà tội lỗi. Dù rằng
tội người này theo lời của người Do Thái là “rõ mười mươi”. Dù rằng là tội quả
tang nhưng cũng cần cảm thông và tha thứ. Ngài đã đi bước trước trong sự tha thứ
khi Ngài nói: “Tôi không kết án chị đâu”. Ngài cũng nhắc nhở những người chung
quanh đừng dễ dàng kết án người khác, đừng dễ dàng chửi bởi anh em, bởi vì: “Ai
trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá ném trước đi”. Ngài còn tạo cơ hội
cho người phụ nữ chuộc lại lỗi lầm: “Chị hãy về và từ này đừng phạm tội nữa”.
Đức Giê-su là Thiên Chúa rất thánh
thiện vô cùng. Ngài không hề sai phạm một lầm lỗi nào, thế mà Ngài vẫn luôn
luôn thông cảm được với sự yếu đuối của người tội lỗi. Ngài không kết án mà sẵn
sàng tha thứ. Còn chúng ta, chúng ta cũng yếu đuối như tất cả mọi người, thế mà
ta lại khó thông cảm với những yếu đuối của người khác, nhất là khi họ làm
thiệt hại đến ta, đến quyền lợi, danh tiếng, hay cản trở ý muốn của ta.
Ở đời: “Ai nên khôn mà không dại một
lần”, thế nên, làm người cần có sự khiêm nhu để nhìn lại mình và để cảm thông
với anh em. Có thể ta dễ dàng kết án người khác. Có thể chúng ta không muốn
gương xấu trong môi trường chúng ta. Nhưng liệu chúng ta làm ầm ĩ lên, hoặc
mạnh tay ném đá kẻ có tội chúng ta sẽ được gì khi mất anh em , mất bạn bè vì sự
nóng giận của chúng ta?
Mùa chay là mùa giúp chúng ta nhận
ra thân phận yếu đuối của mình để sám hối và cũng để cảm thông với lỗi lầm của
anh em. Đừng kết án anh em. Đừng đẩy anh em vào đường cùng. Đừng lên án xử anh
em, nhưng hãy bao dung và tha thứ cho nhau. Hãy nhớ lời Chúa dạy: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá ném trước
đi”.
Xin cho chúng ta học nơi Chúa bài học của bao
dung và tha thứ để chúng ta luôn lấy lòng từ bi, nhân hậu mà đối xử với nhau. Xin
cho chúng ta cũng nhận ra mình là con nợ đã từng được Chúa tha thứ để đừng bao
giờ hà khắc, kết án anh em. Xin Chúa giúp chúng ta học nơi Chúa luôn “chậm bất
bình và rất mực khoan nhân” để đối xử với nhau trong bác ái yêu thương. Amen
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét