Giáng Sinh về,
nhớ Dưỡng Phụ Giuse
Giáng Sinh mà
không nhắc tới Dưỡng Phụ của Đấng Cứu Thế thì hẳn là điều thiếu sót. Ngài trầm
mặc, không nói, nhưng làm nhiều và rất vất vả khi đưa Bà xã về quê để kê khai
hộ khẩu. Cực thật. Thấy thương luôn!
Trước hết, tôi
xin trần tình một chút: Trong các bài viết, bài dịch và thơ, tôi THÍCH dùng
cách xưng hô với Dưỡng Phụ của Chúa Giêsu là “Đức Thánh Giuse”. Nhiều người cảm
thấy “dị ứng” với cách gọi như vậy, vì xưa nay chúng ta quen dùng danh xưng
Thánh Cả Giuse, có lẽ vì vậy mà người phụ trách một website Công giáo ở Việt
Nam (không biết tuổi nhỏ hay lớn) đã gởi mail cho tôi và “hồn nhiên” thắc mắc:
“Tại sao có cách gọi là Đức Thánh Giuse mà không là Thánh Cả Giuse?”.
Hồi còn tuổi
thiếu niên, khoảng năm 1973-1975, tôi nhớ có đọc một cuốn sách có tựa đề là
“Đức Thánh Giuse, Phu Quân Đức Mẹ”, rất tiếc là bây giờ tôi không còn nhớ được
tên tác giả. Khi đó, tự dưng tôi rất ấn tượng, và cách gọi đó đã “ăn sâu” trong
tâm trí tôi. Riêng tôi thấy cách gọi đó không chỉ HAY mà còn HỢP LÝ.
Theo kiến thức
thô thiển của tôi, về danh xưng trong Việt ngữ, khi dùng từ ĐỨC trước một danh
xưng là để tỏ lòng kính trọng, vì người đó có uy tín “lớn”. Trong Anh ngữ, Pháp
ngữ,… tôi không thấy có từ “Đức” riêng biệt như Việt ngữ. Chúng ta dùng cách
gọi Đức Giavê, Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con, Đức Chúa Trời, Đức Chúa, Đức Giêsu,
Đức Kitô, Đức Chúa Thánh Thần, Đức Thánh Linh. Tất nhiên về Thiên Chúa thì
“miễn bàn”, khỏi phải tranh luận, thậm chí danh xưng đó chỉ là cách diễn đạt
của con người, ngôn từ trần gian chỉ đến vậy, chưa hoàn toàn xứng tầm với Thiên
Chúa.